Thứ Năm, 27 tháng 12, 2007

Đôi điều muốn ngỏ cùng nhau - tác giả TSCS

xin mạn phép được giới thiệu một bài viết rất súc tích cùa anh TSCS khi anh trả lời một tên công an văn hoá mạng về sự độc quyền yêu nước của đảng csvn

Đôi điều muốn ngỏ cùng nhau

Tôi thấy có nhiều người trách người khác tại sao chỉ nói ra cái xấu, cái dở của nước mình. Hẳn nhiên là thứ gì cũng có hai mặt, nước ta trong hơn thập niên qua cũng đạt được một ít thành tựu so với những thập niên 50-80 ngoài Bắc và 75-85 trong Nam, nhưng những cái xấu, cái dở thì vẫn còn quá nhiều, sao lại không nói ra? Còn lý do chỉ nói mặt xấu mà không nói mặt tốt thì đơn giản quá, những mặt tốt đã được sáu trăm tờ báo dưới sự kiểm soát của Đảng ta tung hô, phóng đại ra và tuyên truyền ra rả suốt ngày suốt tháng rồi, cần gì ai khác phải nói nữa; mà nếu có nói thì chẳng qua cũng là nhai lại mà thôi, chỉ làm sướng cái lỗ tai thích nghe lời khen chứ có ích gì đâu.

Họ lại đưa ra luận điều rằng nhiều nước khác cũng hơn gì ta, tham nhũng, áp bức, độc tài, những vấn đề đó các nước xung quanh ta đều có – và từ đó họ kết luận nếu nước ta cũng có tham nhũng, áp bức, độc tài thì cũng thường thôi, hà tất phải tranh đấu làm chi. Tôi thật chẳng hiểu họ suy nghĩ theo kiểu gì, họ là người Việt hay là người Thái Lan, Nam Dương hay Phi Châu? Tham nhũng, độc tài ở Thái Lan, Nam Dương hay Phi Châu là chuyện của người dân Thái, dân Nam Dương, dân Phi Châu còn tôi và họ đều là người dân nước Việt, phải quan tâm đến vấn đề tham nhũng, độc tài, áp bức, bất công ở nước Việt, những thứ ảnh hưởng trực tiếp đến cuộc sống của bản thân, gia đình và tương lai đất nước, dân tộc chúng ta trước tiên chứ?

Tệ hơn nữa, họ chụp mũ cho những người vạch ra cái xấu, cái dở, cái kém của nhà cầm quyền, của đất nước, của dân tộc là không yêu nước, là phản bội tổ quốc, là hạ lưu vô văn hóa! Thật là một thủ đoạn đê hèn mà một số ai đó – cũng không cần phải nêu ra cụ thể làm gì, vì ai cũng biết là ai đấy rồi – vẫn thường sử dụng từ xưa đến nay. Họ không hiểu (hoặc có thể họ ngầm hiểu nhưng không tiện nói ra) rằng chính họ mới không đáng được gọi là người yêu nước, hoặc ít nhất là họ yêu nước không đúng cách. Một con người chân chính phải biết theo đuổi điều tốt, điều đúng, chống lại cái xấu, cái sai, và một người yêu nước là người căm ghét cái xấu ở chính đất nước mình hơn cả: “The true patriot hates injustice in his own land more than anywhere else” (Clarence Darrow). Vậy một người yêu nước phải là người mạnh mẽ vạch trần, lên án, bài trừ những cái xấu, cái dở của đất nước mình trước hết, và chống lại những mặt xấu đó mạnh mẽ hơn hết. Chứ ca ngợi công ơn của Đảng: “sướng vui có Đảng tiền phong, có Đảng ngời ánh thái dương...” thì mới là yêu nước hay yêu XHCN mới là yêu nước sao? Vậy trước khi ông Hồ đem lý thuyết CS từ Nga, từ Tàu vào Việt Nam thì dân tộc VN không có người yêu nước, và một mai khi đảng CS không còn trên đất nước này thì sẽ không còn người nào biết yêu nước nữa hay sao ? Nực cười!

Không có nhận xét nào: