Thứ Năm, 27 tháng 12, 2007

Cần có một tấm lòng

giửa những ngày đấy ắp những sự kiện nhức nhối mà phải lặng thinh cắm đầu trong công việc thật quá khổ. cầu Cần Thơ đang xây lại sập. bao nhiêu con người mang thân ong kiến thấp cổ bé miệng bị vùi dập dưới đống đổ nát. phật tử tăng ni Miến Điện xuống đường tuần hành cho tự do một cách ôn hòa lại bị bắn giết. và một tin buồn - rất buồn cho cá nhân tôi – là thầy Tuệ Sỹ đã không còn trong hàng ngũ của GHPGVNTN…

vẫn biết sống một ngày là khó một ngày. sống sao cho thật - thật là khó. trong cỏi Ta Bà chân giả khó phân tà chánh khó lường. ngày nghe elvis phương và rồi thêm nhiều ca sỹ như duy quang chẳng hạn về VN sống để hát phụng vụ cho bạo quyền tôi thấy ngán cho tình đời đen bạc. mới ngày nào các anh chân ướt chân ráo lết tới bến bờ tự do sau nhửng cuộc trốn chạy cs đánh đổi bằng tánh mạng. ngày nay khi có được tấm giấy mang quốc tịch HK thì vội vã quay về phụng vụ cho cái chế độ bạo tàn mà mình từng trốn tránh.

đọc nhửng lời huấn dụ của thầy Quảng Độ mà buồn. thầy nói nhẹ nhàng mà sao nghe như dao cắt. thầy Tuệ Sỹ đã bỏ qua ngày gông cùm tù đày đã quên chăng bao nhiêu tăng ni vô danh bị sát hại vì lũ ngạ quỹ vô thần.

lòng tôi chợt sáng khi nghĩ về những người lính VNCH đã hy sinh đến cùng tột của khổ đau và mất mát. ngày cuối tháng Tư 1975. khi đồng minh trơ trẽn nuốt đi lời cam kết cuội. khi lảnh đạo quốc gia với những tên tuổi nhơ nhớp như thiệu kỳ vội vã tay xách valise đầy ắp dollar hột xoàn ‘zulu’ êm ả ra khỏi Saigon. thì ở Xuân Lộc lính sư đoàn 18, Biệt Động Quân, Nhảy Dù, Cảnh sát, Địa Phương Quân, Biệt Cách 81, pháo binh, thiết giáp đã ở lại với vị chủ tướng Lê Minh Đảo đánh trận chót hào hùng. những người lính thường này đã làm nên lịch sử một cách âm thầm. không có họ, những gã phạm duy, elvis phương, duy quang, trịnh công sơn đã không có cơ hội để làm nên tên tuổi như những ngôi sao, những tên lưu manh như nguyễn cao kỳ, íck kỹ như nguyễn văn thiệu đã không thành lũ chính khách ba xu…

như thế sống trong đời sống cần có một tấm lòng. lòng trung trinh với Tổ quốc và với đồng bào. như thế ngày nhắm mắt lìa đời sẽ không hổ thẹn với lòng. vì đã sống như một người lính thường không bỏ trận.

Không có nhận xét nào: