Thứ Sáu, 27 tháng 4, 2012

lời cuối cho ngày buồn.

khi nói về nỗi khổ đau của dân tộc trong cuộc chiến và thận phận con người sau cuộc chiến không là điều khó lắm. là người Việt dù ở bên nào của chiến tuyến cũng đã trãi qua những mất mát chung và riêng.

cho tới giờ này người cộng sản vẫn nuôi lòng căm hận và duy trì sự bạo ác đối với những kẻ ngã ngựa nhưng không ngã lòng. người không cộng sản vẫn không bỏ qua được những hành động bạo ác trong chiến tranh của cộng sản khi mà ký ức được khắc ghi bằng máu xương của người thân của bạn bè.

cộng sản rất muốn người dân quên đi những vụ thảm sát ở Huế dịp Tết Mậu Thân. cộng sản bưng bít tin tức về vụ thảm sát ở xã Xuân Lập Long Khánh tháng Tư năm 75. xóa ký ức là một hành động tội ác. họ thích trưng bày vụ thảm sát Mỹ Lai. lính Mỹ viễn chinh là bọn ngoại quốc bạo ác. nạn nhân là người Việt - không phải là dân Mỹ. lính bộ đội cộng sản là người Việt nhận lịnh bắn hỏa tiển vào trường học Cai Lậy, pháo trực xạ vào đoàn người chaỵ khỏi vùng chiến trận trên quốc lộ 1 làm chết cả chục ngàn người khiến con đường cái quan mang danh ghê rợn "Đại lộ kinh hoàng". đoàn nạn nhân là người Việt hay là Mỹ là địch? mới đây thôi, cái chính quyền xưng danh nhân dân đàn áp không chùn tay nông dân Hưng Yên để cướp đất bán cho tư bản!

nói về thực trạng chỉ mới nói được cái phần ngọn mà thiếu phần nguồn cội của tất cả những đau khổ mất mát của cái địa ngục Atỳ đỏ Cộng hòa XHCN Việt Nam. có nhiều người già hoặc trẻ phê bình cả hai phía vô tội vạ cứ như mình không liên can. cứ như là một người ngoại quốc nào đó nhỏ một giọt nước mắt thương xót cho khổ nạn của kẻ đồng loại. khi giọt nước mắt chưa khô đã vội quay đi và thế là xong. chấm hết.

có bao giờ tôi hỏi vì sao đất nước tôi chìm trong cuộc chiến kéo dài. ai gây nên nỗi đoạn trường? nếu cộng sản không gây chiến ông hồ không nuôi mộng đồ vương thì hai miền Nam Bắc có khổ và chết hàng triệu người. có những nước trong cùng cảnh phân liệt như Germany hay Korea. lảnh đạo cộng sản Đức đâu có điên mà tàn hủy đất nước họ. cuồng như kim chánh nhật của Bắc Hàn củng chỉ cuồng có một lần. cơn điên của họ hồ và đàn em duẫn đồng chinh giáp thật đáng ghê sợ. vào thời điểm này, hẳn ai củng thấy dù Mỹ là tay phù thủy nhưng hắn chẳng mặn mà gì vào chuyện chiếm đóng Việt Nam làm quận huyện như người đồng chí anh em Trung Nam Hải. Mỹ trợ giúp VNCH vì không muốn thế lực cộng sản quốc tế nhuộm đỏ vùng huê lợi Đông Nam Á của Mỹ. khi thấy không cần đánh mà có bạn là mao trạch đông thì Mỹ bỏ ngay VNCH cho đỡ hao. họ hồ không có lực để duy trì một cuộc chiến kéo dài suốt 21 năm. nhiều ghi nhận lịch sử đã cho thấy ông ta dùng mọi thủ đoạn để lối kéo Nga Tàu và Đông Âu cộng sản vào cuộc chiến. sự trợ giúp của cs trung quốc thật vĩ đại. từ hạt gạo tới viên đạn từ cái quần lót quấn trôn tới cái nón cối đội đầu đều làm ở trung quốc. bạn có hỏi ai mà tốt đến thế. xin thưa rằng sự viện trợ tuy vĩ đại đó vẫn chỉ là hạt cát so với sự bồi hoàn cực kỳ vĩ đại sau này. sự bồi hoàn đó là đem cả dân tộc và chủ quyền quốc gia trả nợ cho người anh em trung quốc.

lời cuối cho ngày buồn.
ông hồ chí minh và đảng cộng sản là kẻ gây ra nỗi khổ đau của dân tộc và sự oán hận lẫn nhau giữa dân chúng hai miền. tôi tin sẽ có một ngày dân tộc mình được giải oan và thật sự sống trong tình thân ái nghĩa đồng bào. ngày đó sẽ đến khi cái tổ chức ma quỷ cs kia tan rã hình hài.

Không có nhận xét nào: