Thứ Hai, 6 tháng 6, 2011

Viết từ đồng bắp 30 - Tào Khê

Cuối tuần lang thang ra lâm viên để thảnh thơi đầu óc. Ngồi bên bờ suối dưới tàng cây râm mát nghe tiếng nước chảy rào rào qua khe đá. Hơi ẩm man mát với mùi lá mục nồng nồng. Còn gì hơn? Chợt nhớ đến mấy câu ca dao năm củ mà bạn Phong "giáo chủ" đọc cho mình nghe bên dòng suối không tên nào đó miền núi Bà Rịa...

"Đá mòn nhưng dạ chẳng mòn
Tào Khê nước chảy, dạ còn trơ trơ"

Cách đây mấy tuần một bạn mới sang cho biết bạn ta đã cưởi hạc vân du tự năm nao. Lần này ra suối ngồi mặc niệm một người bạn đã đi xa. Lớp bạn bè năm cũ điễm lại còn mấy tay. Sống sót trở về từ Biên gìới Tây Nam, chiến trường K, Kao-mê-lai, Mặt trận 479 còn nguyên vẹn không sứt sẩy vậy mà thuốc lá và rượu đã lấy mạng bao chàng trong ngày yên tiếng súng!

Đá mòn nhưng tình bạn có mòn đâu. Nhớ thời khốn khó sau ngày mất nước, đám học trò rách thằng đói nhìn thằng khát mà thương. Có củ khoai mì củng chia. Có vài đồng bạc là đi tìm bạn dẩn nó đi uống chung ly café cóc với dăm điếu thuốc "củi". Bây giờ chắc chẳng mấy ai biết thuốc "củi" là gì. Nghe kể về sau "giáo chủ" khá hơn xưa nhưng tiến chẳng làm nó đổi. Bạn vay tiền mà trả là giận. Dẩn bạn đi ăn nhậu là chìu tới bến Ninh Kiều luôn. "Giáo chủ" ơi, mời bạn hiền một ly trà đá vậy.

Tào khê nước chảy, dạ còn trơ trơ. Bao năm, dân ta sống như thể trâu bò dưới cái ách của đảng. Sống phải theo chính sách. Lao động phải theo chỉ thị. Yêu nước và ghét thù lại càng phải đúng theo quy định. Cái phạm trù "cá nhân-individual" chỉ dành cho giai cấp thượng đẳng tối cao lảnh tụ. Dân là "không" theo nghĩa sắc-không nhà Phật hay là "nobody" trong Anh ngữ. Anh nào quờ quạng đi trêch đường rầy thì gông cùm chuyên chính tư sản đỏ mại bản đang chờ.

Những tưởng lòng yêu nước chân thành từ những trái tim của những "người bị đoàn ngũ hóa như trâu bò" đã bị thui chột dưới hàng tấn chính sách luật lệ súng đạn dùi cui. Không! Dân ta lại hiên ngang xuống đường! Giặc phương Bắc đã tới! Chúng lăng nhục dân tộc ta. Chúng xâm chiếm đất nước ta. Lẽ nào chịu nhịn nhục mãi.

Dân ta đã xuống đường. Dân ta lên tiếng nói. Tiếng lòng dân như những dòng nước tuy rất nhỏ nhưng khi hợp đoàn sẽ thành sông thành suối. Khi con nước hùng tráng ầm ầm thẳng tiến thời khó có bờ đập nào ngăn trở nổi. Ngày xưa phạm văn đồng từng ví von dân như nước đã nâng đỡ con thuyền cách mạng đi tới chiến thắng. Những kẻ ác ngụy mại bản kia phải nhớ điều này. Chính lòng dân yêu nước sẽ là con sóng thần tsunami cường hung dập nát con thuyền rồng máu me hoa đăng xa xỉ của chúng xuống đáy bùn lịch sử. Bọn tàu ô xâm lăng kiêu mạn kia. Chúng mày phải nhớ bài học của tiên sư chúng mày - những tên hán gian xác phơi thành gò máu chảy thành sông khi ngu xuẫn muốn tra lên cổ dân tộc anh hùng này vòng xích xiềng nô lệ.

"Bao giờ người Tây nhổ sạch được cỏ nước Nam thì chừng đó sẽ hết người Nam đánh Tây"

Không có nhận xét nào: