Thứ Năm, 12 tháng 5, 2011

Viết từ đồng bắp 28 - Hà Nội


"em trao cho anh
khăn tay lần cuối
anh ơi lệ suối
gói vuông lụa này
kim chỉ từ nay
còn đâu ý nghĩa
nay dâu mai bể
xin giử bên mình
riêng tấm hồn trinh"
Phạm Thiên Thư

Từ hồi nhỏ, mình đã thích văn thơ về Hà Nội. Mấy ông chú rể vốn dân Bắc Di Cư lúc trà dư tửu hậu là lúc các ông nhớ về Hà Thành chốn cố quận dấu yêu. Thơ nhé. Nhạc nhé. Hà Nội ơi. Cổ Ngư ơi. Ba mươi sáu phố phường cổ kính ơi. Dù chưa hề bước qua bên kia Vỉ tuyến 17 - chứ chưa nói đến Hà Nội - mà lòng đã xao xuyến mến thương Hà Nội. Hà Nội chính là người tình không chân dung của lòng tôi năm cũ.

Lúc bắt đầu lớn - va chạm với cuộc đời - tình yêu nọ bắt đầu bị thử thách. Hà Nội năm ấy là Hà Nội của những người đội nón cối răng vẩu mối thâm sì ăn nói hoặc sắt máu hoặc tục tĩu lọc lừa. Hà Nội yêu kiều năm nào đã bị lủ man rợ đỏ bạo dâm. Hà Nội mắt phượng sưng húp  môi son rướm máu thân thể nhớp nhơ. Hà Nội của tôi đã chết rồi sao?

Đoản tàu đưa các chú tôi về quê trong thận phận tù đày. Hà Nội mới đón người Hà Nội xưa bằng những trận mưa đá củ đậu bằng những tiếng chửi rủa của đám người được đóng mác người Hà Nội mới xhcn.

Củng một đoàn tàu Thống Nhất - cái tên nghe thật quái gở - đã đưa các ông tù cải tạo vào Nam. Khi tàu đi qua khỏi sông Bến Hải đám tù vừa được thả cùng nắm chặt tay nhau mắt ứa lệ mừng. Về rồi về tới "nước mình' rồi. Chuyến tàu dừng ga. Một cậu bé bán hàng rong dúi vào tay mấy người tù hai điếu thuốc lá. Tình người miền Nam sao đẹp quá. Cậu bé đó không chừng có cha chú củng từng khoác áo treillis. Các bà bạn hàng mua nước mua bánh mời ăn.

Không bao giờ nhắc lại Hà Nội nửa. Trong lòng các chú, Hà Nội đã mất. Quê hương bây giờ là miền Nam là Sài Gòn.

Dẩu Hà Nội xưa đã mất nhưng tôi vẫn yêu Hà Nội thiết tha như yêu Saigon của tôi. Tôi vẫn giử mãi trong lòng "tấm hồn trinh" của Hà Nội.

viết từ đồng bắp một ngày mưa tơi tả


1 nhận xét:

MinhTam . nói...

Vậy một ngày nào đó không xa...." Ta sẽ về Đông Hà, ta sẽ về Gio Linh " xong, xuôi đường " Tôi muốn mời em về , thăm lại Hà Nội xưa..."...có mời MT không vậy ta ?