Thứ Hai, 25 tháng 7, 2011

có hai người tôi biết

1.
Trong trăm vạn người giã biệt
hôm qua
có hai người tôi biết

Một ông tướng

một binh nhì
của một quân đội
chỉ còn trong tâm tưởng kẻ hoài mong

Người binh nhì già nua bệnh tật
ra đi rất cô đơn
trên chiếc giường con nhà dưỡng lảo
Không bạn bè
Không người thân
Đơn côi như hôm nào lẻ loi trên chiến tuyến
Một mình

Ông tướng củng ra đi
hẳn đi một mình
(dẩu có xót thương chẳng ai dám theo chân)
Quanh ông tướng
Có bao nhiêu là thân quyến
Cũng đông vui như lúc bỏ chạy khỏi chiến trường

Chiếc quan tài giấy vội đẩy vào lò thiêu xác
như đời binh nhì không chết trước thì sau
Không buồn đâu nhỉ
khi đời chiến binh coi như lông hồng trong gió
Có sá gì đâu những kèn tiễn phù du.


2.
Trong trăm vạn người giã biệt
hôm qua
có hai người tôi biết

Là một người lính rất người
đã tan biến vào miên viễn
không ai biết và không lời phúng viếng
càng không một bài báo chửi hay khen



Một ông tướng
...

1 nhận xét:

MinhTam . nói...

hèn tướng nầy, người ta nghe tin...ai ai cũng , ngậm ngùi....văng tục !