Thứ Hai, 31 tháng 1, 2011

Viết từ đồng bắp 25 - trước thềm năm mới...

còn vài hôm nửa là Tết rồi. ở mãi xứ đồng bắp thật không còn biết Tết là gì. vợ chồng nhìn nhau cười ruồi - sắp tết nhẩy? thế là xong.

tuy thế giấy rách vẫn phải giử lấy lề. tuy không rượu trà bánh mứt linh đình nhưng cũng phải biện mâm xôi con gà cúng gia tiên. ông bà
về "xực" thịt nguội pâté nhậu wítki mãi chắc củng ớn. may là năm nay mợ hết chứng "nười" ra tay nấu cho chục cái bánh chưng be bé. bánh gói kiểu bánh chưng vì mợ là Bắc kỳ xứ" con tâu tắng buộc bờ túc tụi" (đố biết ở đâu) nhưng phải ướp nếp với nước cốt dừa vì cậu là Nam kỳ "con cá gô bỏ gổ kêu gột gột". thế đấy tình Bắc mà duyên Nam là thế. trong nhà mà êm ấm thì mới mong ra ngoài làm nên cơm gạo, phỏng? năm nay ngoài khoản bánh chưng lai tét lại có cả tý mứt. số là chú em mít chỉ chổ mua trái cây sấy khô không có ngào đường. ăn thời OK nhưng thật không so được với mứt bí loại được cắt be bé như que diêm và càng không so được với cọng mứt dừa non mềm mại béo ngậy. cậu mua mớ thịt heo ọtganíc về kho trứng và làm nồi phá lấu nửa. kekeke ông bà năm ni chắc hết mắng thằng ku.

sửa soạn xong xuôi cả - chỉ chờ Tết. hai anh ku nhóc cũng bi bô hỏi Tết là gì. bố bảo Tết là vietnami-niu-yia, hai anh khoái quá la ầm yeah. xong đòi quà - chúng tưởng Tết giống Giáng sinh. bố bảo - tao có quà cho chúng mày dồi - 2 cây roi bự. hai thằng kêu - no way xong chạy trốn. cười no bụng.

Tết vui nhất là những ngày này - chuẩn bị lăng xăng. những cái Tết đói kém sau 75 vẫn "vui" dù ăn Tết chẳng có gì khác ngày thường. bàn thờ gia tiên "trống vắng". chỉ có chỏng trơ một cái hộp mứt Tết bé xíu mứt thì gần mốc của Mậu dịch Quốc doanh do phường bán. không hoa không đèn. chỉ có cây nhang âm thầm thả từng vòng khói. cả xóm nhà nào củng rứa. chẳng thấy gì trong tiếng pháo đì đẹt. bao nhiêu tiền phải dành lại để khi nhà nước lâu lâu "khoan hồng" cho đi thăm nuôi mấy ông cải tạo thì có xu mà mua tý muối mè tý ruốc kho xả ớt mặn chằng mà tiếp tế. ngày tết cả nhà quây quần bên mâm cơm độn với tý rau mắm. vừa ăn vừa tán hồi xưa Tết là bà nội làm món này ngon bà ngoại làm món kia ngon. nghe mẹ kể thời con gái mẹ ăn Tết mà cứ như nghe chuyện cổ tích. rồi cả nhà bâng khuâng không biết giờ này bố làm gì mấy chú mấy cậu mấy anh làm gì trong mấy cái trại cải tạo xa tít mù khơi. nghe cái tên không củng đủ xanh máu mặt nhé nào là Cổng Trời nhé nào là Z30D nhé nào là Suối Máu nhé Bù Gia Mập nhé. khi nào mấy đứa cháu hư chỉ cần đe - cho đi cải tạo nhé - là nín khe.

còn mấy ngày nữa là Tết - dù tha hương mấy mươi năm - vẫn thấy nao nao nhớ tiếng chuông chùa mùi trầm hương và giờ khắc giao thừa - để giây lát quên mình đã già để thấy mình sống lại trong tuổi nhỏ thơ dại...

Không có nhận xét nào: