Ở đời sáng uống cà phê
Quán trong hẻm nhỏ như quê quán nhà
Ngoại ô thành phố phồn hoa
Ấy Saigon, ấy thiết tha bấy chầy
Phồn hoa nô nức lắm thay
Càng hăm hở lắm càng ngây thơ nhiều
Lạ cho đất nước diễm kiều
Miền Nam nước Việt sóng triều Cửu Long
Ngồi đây tưởng nhớ xa xăm
Nhớ nhung Lục Tỉnh trăng rằm Long Xuyên
Ba mươi năm trước hiện tiền
Hình về hiện tại bóng nghiêng nghiêng đầu
Ở đời được có mấy đâu
Hoa thơm cỏ lạ thơm màu ngẫu nhiên
Ôi người thục nữ Long Xuyên
Tìm đâu thấy lại thuyền quyên một lần
Tình và nghĩa, nghĩa và ân
Tình yêu ân nghĩa tình thân hơn tình
Về sau vạn lý tiền trình
Ngẫu nhiên ngồi quán một mình ngoại ô
Nhớ nhung từng đợt xôn xao
Tuổi già vây chặt chiêm bao lối về
3 nhận xét:
hôm kia đọc blog của cô bé daquy, thấy cô đi uống café. ngồi nhớ khi xưa hay uống café một mình buổi trưa trên đường Trần Quốc Thảo lâu lâu gặp bác Bùi Giáng.
chiều nay soạn chồng sách cũ chợt thấy bài thơ này. đọc xong thấy mắt cay cay. thôi đăng lên mời các bạn mình thưởng lãm chiều mưa thứ bảy vậy....
Ngây thơ như một lũ ...mán về thành năm nào.
Ngây thơ nhiều, lắm đăm chiêu
Chuyện đời thế sự xoay chiều đổi thay...
Sự đời nhiều khi ngang trái vậy... mình cứ bon chen ở Thành Phố đôi khi em giật mình đến một lúc nào đó " Con lại về áp mặt vào sông"
Đăng nhận xét