Thứ Năm, 29 tháng 3, 2012

hồi xưa mình chửi cs là đồ chó nhưng nghĩ lại chó là loài vật rất giỏi, trung thành, và đek làm chuyện gì xấu. đánh giá cs=chó thì sai lắm. chó có đẳng cấp cao lắm chớ. lại định chửi cs giống heo. lại càng sai vì heo còn khôn hơn chó mà có ích vô cùng. phân heo còn bón cây được chưa kể thịt heo ui da yummy. heo có dơ là tại chủ chớ heo thích sạch thích tắm mát lắm nghen. nghỉ nát óc mới thấy cộng sản thật là loài sán mà là sán xơmít chứ không bỡn! cái giống này mà nhập vào mình rồi thì từ chết tới bị thương. nó vô trong người hút hết dưỡng chất làm mình xanh xao ăn mấy cũng không khỏe. chúng còn tiết chất độc làm mình bải hoãi tay chưn lờ đờ lẩy bẩy. vừa vô ích vừa ở dơ vừa đủ hết bốn cái bồ tật xấu. loài sán xơmít và cộng sản cùng là một giống ăn-hại. tớ kính cẩn xin bà con đừng chửi cs là heo là chó nửa. kêu chúng là sán xơmít cho chính xác hỗn danh. cám ơn.

wikilik: Tảu lạ vs. Biên phòng SHCN VN

Năm la-đa (5ld) và Bảy Bún bò (7bb) là bộ đội biên fòng đang trực chiến đài radar Danang. Tư Biên Fòng (4bf) là tư lịnh Biên Fòng vùng N2 (NanHai?).

5ld:         Ê, Bún-bò. Tau thấy hai cái chấm lọa trên màn hình hiển thị. Mi coi lại xem sao?
7bb:        Đmóa, sao lọa rứa?
5ld:         Để tau gọi chốt 35.
Chốt 35:  Alô, chốt 35 đây.
5ld:         Tau đây, 5lađa đây. Mi có thấy hai cái tàu lọa ở khu vực mi khôn?
Chốt 35:  Thấy! Tàu chunkuốc đó mi. Hai chiếc to đùng đoàng! Tau định gọi mi thì mi gọi tau.
5ld:         Để tau báo cáolên các anh cấp trên

[sau 15 phút chờ máy]

4bf:         Đbố, thằng nào nhắng thế!
5ld:         [run run] báo cáo thủ trưởng. dạ em
4bf:         "em"??? em là thằng léo nào thế!
5ld:         dạ em. Năm Lada ạ!
4bf:         sao nhắng thế! mày muốn ra nằm nhà giàn hay sao thế con!!!
5ld:         úi úi tha cho con - í wên tha cho em đi. thưa có hai tàu loạ đang đậu chổ biền Nha Trang
              rất gần bờ. em và thằng chốt 35 cùng thấy.
4bf:         tàu của ai? Mỹ hay Phản động niêu vong đấy?
5ld:         dạ, khôn phải Mỹ mô. Chunkuốc đó.
4bf:         ối tưởng gì! Đồng chí anh em đấy! Quen đấy Không lạ đâu!
5ld:         thế tuị em phải làm gì ạ? có cần mang cơm nước ra mời BOẠN không rứa?
4bf:         chờ cho đủ ba tàu rồi mời luôn thể! thôi nhé, đừng phiền bố mày nửa nhá!
              Ông đây còn phải lo lắm việc nước non. [Cúp máy]

[Tư Biên Fòng quay sang đào tơ bảo: "rót anh mấy chung Minh Mạng Tỉu nhá! Gớm em cứ vần anh cả ngày đêm còn hơn 24 ngày đêm điện biên phủ trên không năm nào ấy chứ! heheheh]

Thứ Hai, 26 tháng 3, 2012

chiện dui 5 đồng một bịch chiện dui

nhớ linh xưa lúc đón xe đò đi Nha Trang chổ bến xe xưa (Petrus Ký?) chổ cư xá Hỏa xa (trần phú bây giờ). có mấy chú nhóc bán dạo sách báo cho khách viễn du mua xem đở buồn. các chú ấy rao "chiện dui 5 đồng một bịch chiện dui". nhóc Saigon nên cứ nói chử 'truyện vui' thành 'chiện dui'). liếc nhìn thì thấy toàn là sách NXB  Kim đồng. sách truyện toàn là đánh mẽo mí lị đời tư của boác. zời ạ, chuyện về hồ chủ tịch mà tụi nhóc cứ rao là chuyện vui theo nghĩa là truyện tiếu lâm. ngót nghét củng dư ba chục năm rồi nay nhớ chuyện xưa mà đặt thành tựa cho cái post này gọi là mua vui qua trống canh...


Quảng-cáo du-lịch


Trên bích-chương, một công-ty du-lịch Việt-nam quảng-cáo: "Đất nước chúng tôi có nhiều danh lam thắng cảnh đẹp không thể tả, du-khách đã đến thì không thể dời chân." Không biết ai đó viết nguệch-ngoạc thêm mấy chữ: "Chẳng hạn như Hoàng-liên-sơn, nơi mà những người cải-tạo miền Nam được chỉ-định cư-trú một tháng, vậy mà có người đã ở lại mười năm và nhiều người khác vĩnh-viễn không về nữa."

 

Tam tứ núi anh cũng trèo

"Em yêu, Anh gửi thư này để xác-định một điều là anh yêu em tha-thiết. Trên đời này không có trở ngại nào ngăn được đôi ta. Để gặp em, dù tam tứ núi anh cũng trèo, thất bát sông anh cũng lội, tam thập lục đèo anh cũng qua. Cho dù phải lên rừng đánh nhau với cọp beo, lội xuống sông đọ sức với kình ngạc, anh không hề lui bước. Dù có phải băng vào sa-mạc cát nóng hay dấn thân trên băng tuyết lạnh-lùng, anh không hề nhăn mặt. Cho dù bão bùng, cho gió dông trốt xoáy, lửa đỏ, anh không bao giờ ngần ngại để đến với em. Tái bút: Mi em ngàn lần. Nếu mai trời không mưa, anh sẽ đến thăm. Yêu."

 

Phụ-nữ tiến-bộ

Nhận-định về sự thái quá của phong-trào nữ quyền, một nhà báo tây-phương đã viết như sau: "Phụ-nữ ngày xưa không biết nên không nói gì. Phụ-nữ ngày nay đã đạt được một sự tiến-bộ ghê-gớm. Họ cũng như xưa (nghĩa là vẫn không biết gì) nhưng nói thì vung-vít!

 

KHÔNG CẦN BIẾT

Trong cuộc họp thượng đỉnh Malta, một phụ tá của chủ tịch VN Lông Đức Mạnh hỏi một phụ tá của tổng thống Mỹ Bush: – Trung bình mỗi công nhân nước ông kiếm một tháng bao nhiêu đô la? – Khó có con số chính xác, nhưng có thể nói khoảng một ngàn hai trăm đô. – Thế anh ta tiêu trung bình mỗi tháng bao nhiêu? – Khoảng một ngàn đô. – Còn hai trăm đô la thừa để làm gì? – Cái đó chúng tôi không cần biết. Thế còn trung bình mỗi công nhân VN kiếm bao nhiêu một tháng? – Khoảng một triệu đồng VN. – Anh ta tiêu trung bình bao nhiêu một tháng? – Khoảng năm triệu đồng. – Thế bốn triệu đồng thiếu lấy đâu ra? – À, cái đó chúng tôi cũng không cần biết!

 

TRAO ĐỔI SẢN PHẨM TRONG CÁC NƯỚC CỘNG SẢN ANH EM

Một người Mỹ du lịch VN, thấy có nhiều lò sản xuất gạch vĩ đại bèn hỏi người dẫn đường: – Nước ông có nhiều lò sản xuất gạch lớn thế này chắc xây cất nhà cửa nhiều lắm nhỉ? Người dẫn đường đáp: – Không phải. Chúng tôi sản xuất gạch để gửi đi Tiệp Khắc. – Chắc Tiệp Khắc trao đổi máy móc với các ông? – Không phải. Người Tiệp gửi máy móc đi Bảo Gia Lợi. – Thế hẳn Bảo Gia Lợi sẽ gửi rau và trái cây sang cho các ông. – Cũng không phải. Người Bảo gửi rau và trái cây sang Cuba. – À, vậy hẳn các ông nhận được đường của Cuba? – Không. Cuba gửi đường sang cho Nga Sô. Ông khách người Mỹ gật gù có chiều thông hiểu: – Ừ phải, như thế Nga Sô sẽ gởi những đồ thiết dụng cho các ông. – Không phải nốt. Nga Sô gửi đất sét sang cho chúng tôi làm gạch.

 

HỌC TIẾNG DO THÁI

Một ông già ngồi trên ghế đá tại một công viên ở VN, đang học văn phạm tiếng Hebrew thì một công an đi qua. Tên công an nhìn ông lão, rồi hỏi: - Ông đọc sách gì mà chữ nghĩa kỳ cục vậy? - Đây là chữ Hebrew của người Do Thái. - Ông già rồi, làm gì còn cơ hội đến nước Do Thái nữa, học tiếng xứ này làm gì? Ông già đáp: - Lạy chúa, ông nói đúng. Tuy nhiên khi tôi lên Thiên Đàng thì ở đấy cũng nói tiếng Do Thái vậy. Tên công an cười khẩy hỏi: - Tại sao ông biết sẽ lên Thiên Đàng? Có thể ông xuống địa ngục thì sao? Ông già thủng thẳng đáp: - Cũng không sao! Vì tôi đã biết nói tiếng VN rồi!

 

HAI LÝ DO

Một chuyện được xầm xì phổ biến như sau tại VN. Một cán bộ cộng sản có nhiều tuổi đảng làm đơn xin đi định cư ở nước ngoài. Anh ta được gọi đến sở di trú và xuất cảnh, và viên thủ trưởng cơ quan này rất đỗi ngạc nhiên, bèn gọi anh ta vào phòng riêng để thẩm vấn. Viên thủ trưởng hỏi: - Một đảng viên thâm niên như đồng chí tất phải có lý do đặc biệt gì mới muốn rời bỏ quê hương XHCN tốt đẹp như nước ta chứ? Anh cán bộ trả lời: - Thưa đồng chí, vì hai lý do. Nguyên đêm qua có anh bạn rỉ tai tôi rằng khi chế độ cộng sản xụp đổ thì các tên cộng sản như tôi và anh ta sẽ bị nhân dân treo cổ là cái chắc! Tôi sợ quá nên xin ra đi. Viên thủ trưởng cười cười, vỗ vai anh chàng cán bộ, rồi nói trấn an: - Tôi bảo đảm với đồng chí là chế độ này không thể nào lung lay được. Xã hội chủ nghĩa sẽ tồn tại muôn năm… Anh cán bộ cướp lời: - Thưa đồng chí, đó chính là lý do thứ hai mà tôi xin ra nước ngoài để định cư đấy ạ!

 

ĐIỆN THOẠI LIÊN LẠC VỚI ĐIẠ NGỤC

Trong một dịp viếng thăm Hà Nội, thủ đô của Việt Nam, ông Clinton ngạc nhiên thấy có một chiếc điện thoại công cộng đề là “điện thoại dành riêng để liên lạc với Địa Ngục, giá 30 xu một phút.” Clinton dùng thử cái điện thoại đó và quả nhiên có thể nói chuyện được với quỷ sứ ở Địa Ngục. Khi trở lại Hoa Kỳ ông ta thấy cũng có một cái điện thoại như vậy, nhưng đề giá là 3,000 mỹ kim một phút. Thấy giá cả chênh lệch một cách quá đáng, Clinton gọi dây nói chất vấn người điều hành máy điện thoại: – Cùng loại điện thoại như vậy ở Việt Nam tôi chỉ phải trả 30 xu một phút tại sao ở đây lại đắt như vậy? – Vì ở đó là “local call”, thưa ngài.

 

Bệnh Trĩ.

Chàng và nàng ngồi trong công viên tại Hà Nội. Chàng rất thẹn thùng còn cô gái muốn được chàng hôn bèn nói: "Ôi! má em đau quá!" Chàng trai bèn hôn vào má cô gái. - Em thấy thế nào? Còn đau không? - Úi, hết đau rồi. Ít phút sau... - Ôi! Cổ em lại đau! Chàng lại hôn vào cổ nàng. - Còn đau không em? Cô gái bẽn lẽn: Hết... rồi... Cụ già ngồi gần đó cáu tiết liền hỏi: - Hỡi chàng trai có đôi môi thần kỳ, cháu có thể chữa được bệnh trĩ không?  

Thứ Năm, 22 tháng 3, 2012

kinh khủng khiếp - mù hay lú

Em Tư Sài-ghềnh biên i-meo than thở cho anh 2Lúa xứ đồng bắp nghe. Em than thằng chồng trời đánh bạc tình bỏ em chạy theo con ca-ve dzú bơm cấp tám mông bành ky bư! Anh 2Lúa mới phôn dìa biểu:
- dậy sao cô bỏ phứt nó đi cho rùi

Em chỉ hức hức khóc chớ không trả lời. Tía em - chú Út Vườn Trầu - đương làm công tác đoảng cấp TƯ nhưng tại vị ở thành hồ nóng máy quá nhảy vô "đu" một chập nghe lùng bùng. Cha này tuy vai chú nhưng còn nhỏ hơn 2Lúa tới gần chục mùa lá rụng - vốn con nòi quý tử đỏ lại đương là nhà quan nên mở miệng là "đu" với ""đell" không hà. Lúa mới can:
- ể ể bớt chút đỉnh công tử. xài đô mạnh quá sao con Tư chịu nổi choa!!!

Út Vườn Trầu mới nguội một chút rồi phân trần:
- Lúa coi đó - giả hổng dám kiu tui bằng cháu bao giờ nhưng vẫn xưng là chú - nó ngu chi mà ngu. Chú biểu nó bò nó hổng bỏ nói tới chỉ khóc. Hổng biết nó mù hay nó lú. Theo chi cái thứ bội bạc gian tham mà theo dzầy trời!!!

Tới đây - xin lổi - 2Lúa chịu cũng hết nổi. 2Lúa là dân Sì-gòn quen chơi giấy năm trăm không hà - máu củng thuộc loại sốt cấp ba - thương con nhỏ em khờ dại nên chưởng luôn Út Vườn Trầu một nhát:
- Chú chửi nó mù chớ tui thấy chú củng lú không thua nó. Chú theo cái đảng chuyên liếm đít chệt mà chú theo đặng tui thấy chú thuộc loại mù lú luôn á. Nay chệt chiếm đảo mai nó bắn dân chài. Đmóa mắc giống gì mà đảng của chú cứ đeo thằng chệt hồ cẩm đèo hoài dậy choa!!!

Chuyện tới đây thời ngưng. Mệt thở lung á.

Thứ Ba, 20 tháng 3, 2012

Tấm thẻ bài - Nhiếp ảnh gia Nguyễn Ngọc Hạnh

Vá cờ - Nhiếp ảnh gia Nguyễn Ngọc Hạnh

Ai đứng sau vụ cấm báo Thanh Niên tổ chức tri ân chiến sĩ?

Ai đứng sau vụ cấm báo Thanh Niên tổ chức tri ân chiến sĩ?

2012-03-20

Báo Thanh Niên cùng một số đơn vị phối hợp dự định tổ chức lễ tưởng niệm, tri ân những chiến sĩ đã hy sinh trong trận chiến Gạc Ma vào ngày 14/3 vừa qua tại Cam Ranh, Khánh Hòa, nhưng bị hủy vào giờ chót.

Photo by Nguyễn Lân Thắng

Cô Trịnh Kim Tiến và chị Bùi Thị Minh Hằng cầm biểu ngữ vinh danh những người lính tử trận Trường Sa năm 1988 trong một lần biểu tình ở Hà Nội năm 2011.

Ai cấm, vì sao cấm?

24 năm trôi qua, kể từ ngày xảy ra trận chiến ngày 14/3/1988, không có bất cứ một thông tin hay hoạt động tưởng nhớ chính thức về biến cố lịch sử này. Những người nằm xuống dường như đã bị quên hẳn, những người sống sót tự thân phải vật lộn với cuộc sống mưu sinh hằng ngày mà không được sự hỗ trợ nào để được gọi là xứng đáng với chủ trương đền ơn đáp nghĩa mà Nhà Nước thường tuyên bố.

6 giờ sáng ngày 14/3/1988 Hải Quân Trung quốc tung hỏa lực tấn công cùng lúc 3 đảo thuộc quần đảo Trường Sa của Việt Nam: Gạc Ma, Cô Lin và Len Đao. Một cuộc chiến không cân sức, mà thế yếu thuộc về Việt Nam, diễn ra trong hai ngày. Đến ngày 16/3/1988 thì Trung Quốc chiếm được đảo Gạc Ma và giữ cho đến nay. Kết quả cuối cùng, Hải Quân Việt Nam hy sinh 64 chiến sỹ và 3 tàu vận tải tác chiến.

Người dân Việt Nam biết nhiều về trận chiến Trường Sa 1988, mà trong tài liệu Hải Quân thì gọi là CQ-88 (Chủ Quyền-88), là do đoạn video clip mà phía Trung quốc tung lên youtube. Người dân chứng kiến hàng loạt đạn đại pháo nã vào người lính Việt Nam đang can trường bám đảo. Họ như nghe vang lạị câu nói hào hùng của Thiếu úy Trần Văn Phương: “Thà hy sinh chứ không để mất đảo. Hãy để máu chúng ta nhuộm đỏ Biển Đông chứ cương quyết không để mất đảo.” Thiếu úy Trần Văn Phương là người hy sinh đầu tiên trong trận chiến khi trong tay quyết giữ chặt lá cờ Việt Nam.

Một phần tư thế kỷ trôi qua các anh vẫn nằm hoang lạnh dưới đáy biển. Việc đưa các anh về đất liền để hương khói không phải là khó. Nhưng vì lý do nào đó chính quyền vẫn không vận động hoặc yêu cầu chính phủ Trung Quốc đừng làm khó trong chuyện quy tập các anh về.

Tất nhiên là không hề nói nhưng ai cũng biết là chắc cái sự ngại ngần với Trung Quốc về quan hệ thế thôi chứ đâu có chuyện gì khác nữa!

Nhà báo Thanh Thảo

Chính quyền viện dẫn lý do nhạy cảm để không vinh danh các anh đã đành. Những tổ chức khác muốn đền ơn đáp nghĩa các anh cũng không thực hiện được. Trước ngày 14/3 vài tháng, báo Thanh Niên (văn phòng đại diện tại Nha Trang), phối hợp với báo Nông Thôn Ngày Nay, Hội Cựu Chiến Binh Việt Nam, Hội Cựu Chiến Binh ngành dầu khí dự định tổ chức vinh danh, tri ân các anh và trao tặng quà cho một số gia đình liệt sĩ đã hy sinh trong trận chiến Trường Sa đúng vào ngày 14/3/2012. Buổi lễ sẽ được tổ chức tại trụ sở của Vùng 4 Hải Quân, Cam Ranh. Kế hoạch được sự đồng tình và hoan nghênh của Bộ Tư Lệnh Hải Quân.

Các đơn vị ráo riết tổ chức, liên hệ các gia đình liệt sỹ, phát thư mời, lo việc đưa đón. Mọi việc hoàn tất chờ ngày 14/3. Những gia đình liệt sĩ khi biết được tin này hết sức vui mừng và rất mong đến ngày lễ đầy tình nghĩa ấm cúng này. Còn cách đúng 3 ngày, vào ngày 11/3, ban tổ chức nhận được lệnh “trên” yêu cầu hủy cuộc gặp mặt. Tin như sét đánh. Không thực hiện được buổi lễ vinh danh, đền ơn này, ngoài chi phí đã bỏ ra, điều cay đắng nhất là ban tổ chức sẽ gánh một oan tội là lừa phỉnh gia đình liệt sỹ; về phía gia đình liệt sỹ họ cảm thấy nhục nhã khi chồng con họ hy sinh cho đất nước mà họ vừa bị bỏ rơi vừa bị lường gạt.

Một nhà báo đi liên hệ mời các gia đình liệt sỹ Gạc Ma đã cay đắng nói với blogger Mai Thanh Hải rằng: “"Anh trở thành người đi phỉnh (lừa) các mẹ Liệt sĩ" và chán nản: "Giỗ anh em hy sinh mà không dám tổ chức. Khóc anh em hy sinh cũng không được phép khóc!" Blogger Mai Thanh Hải cũng chán nản đặt câu hỏi “Tổ quốc có bao giờ Hèn như thế này không?”

Cái lệnh cấm quái ác này đến từ đâu, từ cấp nào, của ai thì không ai được biết và cũng không có lý do. Nhà thơ Bùi Minh Quốc khi nghe được thông tin này đã viết thư ngỏ, đăng trên blog Nguyễn Tường Thụy, gởi các nhà lãnh đạo đất nước từ Quốc Hội, chính phủ, Bộ Chính Trị, Ban Bí Thư đến tất cả những nhà lão thành cách mạng, ông viết: “Tôi tha thiết đề nghị các cấp lãnh đạo cùng tất cả những ai còn nặng lòng với dòng máu của các liệt sĩ đã đổ ra cho đất nước này hãy dành ra một phút đọc bản tin dưới đây: Kế hoạch vinh danh, tri ân Liệt sĩ Gạc Ma, Trường Sa bị ngăn chận (công bố trên trang mạng BASÀM) và cùng nhau giải đáp câu hỏi "Một hành động như thế này được gọi là lãnh đạo ư?”

Người lính bị lãng quên

tq-vinh-danh1-e1326856003100-250.jpg
Những người biểu tình chống Trung Quốc với danh sách những ngưới lính tử trận trong trận Gạc Ma 1988.
Đến như Báo Thanh Niên là một tờ báo lớn và có uy tín ở Việt Nam, là đơn vị nòng cốt đồng tổ chức buổi lễ vinh danh này, sau khi bị ngăn chận đến nay cũng không đưa ra được vì lý do nào cấm, cấp nào ra lệnh cấm để dư luận tỏ tường. Cũng có thể báo Thanh Niên họ biết cấp nào đó, ai đó ra lệnh và lý do cấm nhưng không thể nêu ra. Chúng tôi trao đổi với ông Thanh Thảo, phóng viên của báo Thanh Niên, ông cũng không biết gì ngoài cái lệnh của “trên” hủy bỏ cuộc gặp mặt. Nhà báo Thanh Thảo cho biết:

“Thực ra lý do gì thì cũng không ai nói thành ra không biết được. Nhưng tôi biết cái việc chuẩn bị buổi lễ kỷ niệm mời tất cả những bà mẹ và vợ của các liệt sĩ đã gởi giấy mời xong và tổ chức tại Khánh Hòa. Đến phút cuối cùng thì được lệnh ở trên không cho. Lệnh ở đâu không biết chỉ nói là ở trên còn lý do thì không hề nói. Tất nhiên là không hề nói nhưng ai cũng biết là chắc cái sự ngại ngần gì với Trung Quốc về quan hệ thế thôi chứ đâu có chuyện gì khác nữa! Việc tổ chức anh em làm rất kỹ, rất tốt, chu đáo và rất hết sức kềm chế chứ không làm gì quá đáng nhưng cuối cùng cũng không được.”

Không cấp, không người, không lý do. Không cho là không được làm. Tất cả là bóng tối. Người dân nhìn cách hành xử này giống hoạt động của xã hội đen, khi cần thanh toán đối tượng nào là đối tượng đó phải chết. “Lệnh trên”, dĩ nhiên là phải có lệnh, nhưng “trên” là “trên” tới đâu thì không được chỉ, và dư luận cũng đoán mò là nếu trên Hà Nội nữa thì thật là bất hạnh cho dân tộc.

Người lính Trường Sa – Gạc Ma bị lãng quên nhưng họ không quên họ và đồng đội. Hằng năm đến ngày 14/3 những cựu binh còn sống tự âm thầm tìm đến nhau, làm bữa giỗ cho những người đã hy sinh và động viên an ủi nhau, những người may mắn sống sót. Những hoạt động như vậy ngoài khuôn khổ của Nhà Nước, thường tổ chức tại tư gia của cựu binh nào có điều kiện. Anh Dũng, một cựu binh Trường Sa nhà ở Khánh Hòa cho chúng tôi biết như sau:

“Lính đảo Trường Sa năm nào cũng tổ chức họp mặt và anh em ngồi lại với nhau để ôn lại những kỷ niệm vui buồn. Cái này anh em nhớ lại ngày đó anh em tự tổ chức, anh em tự sinh hoạt tự giúp đỡ cho nhau trong khốn khổ vậy thôi và trong anh em không hà.”

Lính đảo Trường Sa năm nào cũng tổ chức họp mặt và anh em ngồi lại với nhau để ôn lại những kỷ niệm vui buồn. Anh em tự tổ chức giúp đỡ cho nhau trong khốn khổ vậy thôi!

Anh Dũng, cựu binh Trường Sa

Việc hỗ trợ cho gia đình những đồng đội đã nằm xuống, họ không biết về phía Nhà Nước làm gì vì đó là chuyện của Nhà Nước, riêng hội của anh vẫn thực hiện nghĩa tình của những cựu chiến binh may mắn sống sót. Anh nói:

“Bên Nhà Nước có tổ chức thì là chuyện của Nhà Nước, bên hội của Dũng, anh em nào đã nằm xuống thì tới ngày họp mặt đó hội tổ chức đi thăm gia đình của những anh em đã nằm xuống.”

Như vậy trong số phận bạc bẽo của các anh cũng còn chút an ủi phần nào nhờ vào tấm lòng những đồng đội cũ.

Các anh đã thực hiện xong bổn phận của mình. Giờ đây là lúc cần tới bổn phận của người dẫn đầu trên đất nước này với những tri ân tưởng nhớ đúng nghĩa. Tiếc thay, xương cốt của các anh vẫn đang bị hoang lạnh giữa biển khơi; thân nhân các anh tối mặt vật lộn với kế sinh nhai, mà trên hết là không một tiếng nói chức trách nào đoái hoài tới sự vắng mặt của các anh. Đó là nỗi buồn đã đành đó cũng là một sự thật cần được lên tiếng.

"thuê bao di động" là cái gì rứa?

Thứ Sáu, 9 tháng 3, 2012

Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất và Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam - RFA

Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất và Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam

2012-03-09

Đâu là sự khác biệt giữa Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất và Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam?

RFA file

Hội nghị đại biểu Phật giáo Việt Nam thành lập GHPGVN, nhiệm kỳ 1981 - 1987 (Ban tôn Giáo chính phủ)

Trong loạt bài nói về sinh hoạt tôn giáo tại Việt Nam, đặc biệt là  các tôn giáo chính thống, độc lập, thì  không được nhà nước thừa nhận, trình bày về sự khác biệt giữa Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất thầm lặng và Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam thuộc Mặt Trận Tổ Quốc Việt Nam do nhà nước dựng lên, tương tự như những tôn giáo quốc doanh khác, sau đây là phần trình bày của Đỗ Hiếu.

Giáo Hội Phật Giáo được thống nhất cách đây 10 thế kỷ


Qua câu chuyện với đài Á Châu Tự Do, giáo sư Võ Văn Ái, phát ngôn nhân Viện Hóa Đạo Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất, Trưởng Phòng Thông Tin Phật Giáo Quốc Tế, trụ sở tại Paris, Pháp sơ lược về lịch sử đạo Phật,  xuất hiện tại Việt Nam hàng ngàn năm trước:

“Phật Giáo du nhập vào Việt Nam từ trên hai ngàn năm nay, được thống nhất dưới triều đại nhà Đinh tức là cách đây 10 thế kỷ rồi, lúc ấy đã có một Đức Tăng Thống, điều đó chứng tỏ Giáo Hội Phật Giáo được thống nhất, ngay thời đó.

Sang thời Pháp thuộc, Phật Giáo không được công nhận như một giáo hội do Dụ số 10, của vua Bảo Đại ký ban hành, chỉ có Công giáo mới được công nhận là giáo hội, các tôn giáo khác chỉ được sinh hoạt trong khuôn khổ của một hiệp hội, như Hội Phụ Nữ, Hội Đua Ngựa, Hội Nông Dân…

Từ đầu thế kỷ trước xuất hiện rất nhiều Hội Phật Giáo như Hội Nam Kỳ Phật Học, Hội Lưỡng Xuyên Phật Học, Hội An Nam Phật Học tại Miền Trung, Hội Bắc Kỳ Phật Học, ở Miền Bắc, thời đó tuyệt đối không có Giáo Hội
Hòa thượng Thích Quảng Độ tại Thanh Minh Thiền Viện. RFA file
Hòa thượng Thích Quảng Độ tại Thanh Minh Thiền Viện. RFA file
Phật Giáo.
Phật Giáo du nhập vào Việt Nam từ trên hai ngàn năm nay, được thống nhất dưới triều đại nhà Đinh tức là cách đây 10 thế kỷ rồi, lúc ấy đã có một Đức Tăng Thống, điều đó chứng tỏ Giáo Hội Phật Giáo được thống nhất, ngay thời đó
GS.Võ Văn Ái

Đến ngày 6 tháng 5, năm 1951, có đại hội Phật Giáo tòan quốc Bắc, Trung, Nam, họp tại Chùa Từ Đàm, Huế, dịp này Tổng Hội Phật Giáo Việt Nam được thành lập, và là thành viên của Liên Hữu Phật Giáo ra đời năm 1950 tại Sri Lanka.”


Dưới thời đệ nhất cộng hòa của tổng thống Ngô Đình Diệm, lịch sử cho thấy đã có sự kỳ thị tôn giáo,  năm 1963 nổ ra cuộc vận động đòi hỏi tự do tôn giáo, yêu cầu hủy bỏ Dụ số 10. Cuộc tranh đấu năm 1963 đã thành công đưa tới việc các quân nhân lật đổ tổng thống Ngô Đình Diệm.

Đầu năm 1964 Phật Giáo họp đại hội tại Saigon và lấy lại danh xưng Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất dưới thời nhà Đinh, cách đây 10 thế kỷ.

Sau tháng 4 năm 1975, Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất đã bị chánh quyền đàn áp một cách kịch liệt, nhằm cô lập tôn giáo này vì họ biết giáo hội nay có một mạng lưới quần chúng rất lớn rộng, tới tận các làng, thôn và có rất nhiều cơ sở văn hóa, giáo dục, đại học, y tế…

Sự đàn áp từ phía chánh quyền đối với Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất diễn ra qua ba thời kỳ, ngay sau tháng 4, 1975, cuộc đàn áp là bằng võ lực, như vụ thảm sát hòa thượng Thích Thiện Minh, bắt các tăng sĩ phải vào bộ đội, gởi sang Campuchia, một số khác bị đưa vào trại cải tạo.
Đầu năm 1964 Phật Giáo họp đại hội tại Saigon và lấy lại danh xưng Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất dưới thời nhà Đinh, cách đây 10 thế kỷ.

Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất có thể nói là đã phản kháng sớm nhất và duy nhất qua vụ tự thiêu tập thể của 12 tăng ni,  ở Thiền Viện Dược Sư, Cần Thơ, ngày 2 tháng 11, năm 1975.

Giáo Hội Phật Giáo VN của nhà nước ra đời năm 1981


Sang giai đoạn hai, Hà Nội thấy không thể dùng vũ lực đàn áp Phật Giáo, nên họ chuyển sang dùng mánh khoé để tiêu diệt Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất, nhà nước cho thành lập Giáo Hội Phật Giáo năm 1981, trụ sở đặt tại Chùa Quán Sứ, Hà Nội.

Bước sang giai đoạn thứ 3, nhà nước vận động được một số thượng tọa, trong Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất cũ, đứng ra thành lập Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất hoàn tòan mới, mà không có nhị vị hòa thượng Tăng Thống Thích Huyền Quang và Viện Trưởng Viện Hóa Đạo Thích Quảng Độ, nhưng giai
Thiền Sư Nhất Hạnh. RFA files/scre. capture
Thiền Sư Nhất Hạnh. RFA files/scre. capture
đoạn thứ ba này cũng không thành công.

Hà Nội muốn chứng minh cho thế giới thấy rằng, Việt Nam không đàn áp Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất, nên ngày 17 tháng 5, 2006, nhà nước cho giáo sư Trí Siêu Lê Mạnh Thát và thượng tọa Thích Tuệ Sĩ, tổ chức hội thảo quốc tế tại Saigon, lấy tên là “Phật Giáo trong thời đại mới, cơ hội và thách thức”.
Tuy không có văn kiện chính thức nào của nhà nước quyết định giải thể Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất, mà họ xem là bất hợp pháp, nhưng trên thực tế, giáo hội vẫn bị chánh quyền Hà Nội cấm đoán các hoạt động tôn giáo, cũng như các lãnh vực khác như văn hóa, giáo dục, xã hội, từ thiện

Sau đó dư luận con nhớ, nhà nước Việt Nam đã mời Thiền Sư Nhất Hạnh của Làng Mai, bên Pháp cùng với hàng trăm tăng thân đi diễn thuyết khắp các miền đất nước, vào thời đó, Hoa Kỳ đặt Việt Nam vào danh sách CPC, tức thuộc những nước đàn áp tôn giáo cần đặc biệt quan tâm, bị chánh phủ Mỹ dùng biện pháp hành chánh, tài chánh và kinh tế để xử lý.

Qua hai sự kiện này, Hà Nội muốn cho dư luận thấy rằng, tuyệt đối không có sự ngăn cấm nào đối với hoạt động của Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất.

Nhưng kết quả khá bất ngờ là trên 400 tăng sinh thuộc pháp môn Làng Mai, tu học tại Bát Nhã ở Lâm Đồng đã bị công an mạnh tay đàn áp, triệt hạ, giải tán cơ sở đó, qua sự kiện mà dư luận gọi là “máu và nước mắt” đã đổ xuống thiền viện này, hồi tháng 9 năm 2009.  

Tuy không có văn kiện chính thức nào của nhà nước quyết định giải thể Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất, mà họ xem là bất hợp pháp, nhưng trên thực tế, giáo hội vẫn bị chánh quyền Hà Nội cấm đoán các hoạt động tôn giáo, cũng như các lãnh vực khác như văn hóa, giáo dục, xã hội, từ thiện.

GHPG Việt Nam Thống Nhất bị sách nhiễu và phân biệt đối xử


Trong gần 37 năm qua, Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất vẫn luôn sách nhiễu, đàn áp, bắt bớ, cầm tù, quản thúc.

Hòa Thượng Thích Quảng Độ, Đệ Ngũ Tăng Thống Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất, đang bị quản chế tại Thanh Minh Thiền Viện ở Saigon, trình bày với công luận thế giới về thực trạng của giáo hội và mối
Làng Mai tại tu viện Bát Nhã, xã Dambri, thị xã Bảo Lộc, tỉnh Lâm Đồng
Làng Mai tại tu viện Bát Nhã, xã Dambri, thị xã Bảo Lộc, tỉnh Lâm Đồng. RFA file
tương quan giữa đạo pháp với dân tộc:
Vận mệnh của giáo hội là vận mệnh chung của đất nước, không thể tách rời được nữa, đất nước chìm thì giáo hội cũng chìm, đất nước nổi thì giáo hội nổi, có đất nước giáo hội mới tồn tại được, mà đất nước muốn tồn tại thì phải có dân chủ, tự do, nhân quyền được tôn trọng
Hòa Thượng Thích Quảng Độ

“Vận mệnh của giáo hội là vận mệnh chung của đất nước, không thể tách rời được nữa, đất nước chìm thì giáo hội cũng chìm, đất nước nổi thì giáo hội nổi, có đất nước giáo hội mới tồn tại được, mà đất nước muốn tồn tại thì phải có dân chủ, tự do, nhân quyền được tôn trọng chứ không thể sống mãi dưới chế độ độc tài, đảng trị này, đưa đến bao nhiêu đổ vỡ, tang thương, đau đớn từ hơn 60 năm nay. Tôi chỉ mong các nhà lãnh đạo cộng sản ý thức điều đó,  các ngài là thiểu số thôi, mà các ngài mong làm chủ mãi đất nước này, chỉ vì quyền lợi của trên 3 triệu đảng viên mà làm khổ cả tám mươi mấy triệu dân.”

Tuy nhiên về phần Tỳ Kheo Thích Pháp Huyền, trụ trì Tịnh Xá Phước Huệ, thuộc Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam ở Định Quán thì mọi sinh hoạt tôn giáo đều được tự do, thoải mái:

“Khi có lễ lộc hay bất cứ việc gì đều được nhà nước ủng hộ, chứ không có gì khó khăn, Mô Phật, đúng như vậy. Mình là người tu hành thì nhà nước rất tán đồng, hoan hỷ. Mình cứ tu theo giáo lý Đức Phật, không tham gia về chánh trị, thì chùa chiền được mở rộng, không có khó khăn gì.”

Cư sĩ Minh Đạt, một phật tử ở Đồng Tháp, đã xuất gia, tu học trước 1975, và bị đi cải tạo lao động nhiều năm,  khi nói về sự khác biệt giữa Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất và Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam thì xác nhận rằng dù bên này, bên kia, phía nào cũng có ít nhiều hạn chế, ràng buộc:
Khi có lễ lộc hay bất cứ việc gì đều được nhà nước ủng hộ, chứ không có gì khó khăn, Mô Phật, đúng như vậy. Mình là người tu hành thì nhà nước rất tán đồng, hoan hỷ. Mình cứ tu theo giáo lý Đức Phật, không tham gia về chánh trị, thì chùa chiền được mở rộng, không có khó khăn gì
Tỳ Kheo Thích Pháp Huyền GHPG/VN

“Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam được rộng rãi hơn, so với mấy giáo hội kia, nhưng với điều kiện là được tu bổ chùa chứ không được quyền cất chùa mới, cái đó còn hạn chế. Các tu sĩ, còn trẻ muốn xuất gia phải được gia đình và chánh quyền địa phương đồng ý, mới được thọ giới Sa Di, Tỳ Kheo.

Tất cả các tôn giáo đều phải qua Mặt Trận Tổ Quốc, có thành phần an ninh tôn giáo, nếu Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam muốn thuyết  giảng, phải cho người ta biết nội dung bài giảng. Không dám liên lạc với Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất, vì đứng trung lập, không từ chánh quyền mà ra, mình liên lạc thì giống như với chế độ cũ, không phù hợp với xã hội hiện hành, nên không dám đến với họ.”

Tất cả các tôn giáo đều phải qua Mặt Trận Tổ Quốc, có thành phần an ninh tôn giáo, nếu Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam muốn thuyết  giảng, phải cho người ta biết nội dung bài giảng. Không dám liên lạc với Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất, vì đứng trung lập, không từ chánh quyền mà ra, mình liên lạc thì giống như với chế độ cũ
Cư sĩ Minh Đạt

Trong cuộc phỏng vấn dành cho RFA mới đây, dân biểu quốc hội Châu Âu, Ramon Tremosa I Balcells phát biểu rằng, ông biết rõ chế độ cộng sản đàn áp, bắt bớ những tiếng nói phê phán ôn hòa, hạn chế tự do Internet, trấn áp biểu tình,  kiểm soát tôn giáo, như trường hợp Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất. Ông cho biết là  sẽ tiếp tục sử dụng những phương tiện để tạo sự quan tâm của quốc hội Châu Âu về những vi phạm vừa nói.

Mặt khác, một cựu đảng viên cộng sản cao cấp, nhiều năm làm công tác tham mưu cho đảng về Phật Giáo, bị khai trừ khỏi đảng năm 1990,  một khi đã thức tỉnh, nhận thấy sai lầm của mình, ông Đỗ Trung Hiếu, trong bài viết “Thống Nhất Phật Giáo” tha thiết yêu cầu những ai có liên quan, đặc biệt là các nhà lãnh đạo đảng và nhà nước hãy bình tâm xem lại mọi việc, thấy rõ nguồn căn, chân thành giải quyết hợp với nguyện vọng Phật Tử Việt Nam, vì ông tin rằng “Dân tộc với Đạo pháp như nước với sữa”. Được vậy nhân dân Việt Nam sẽ hạnh phúc, mọi người sẽ thanh thản biết bao, các anh (lãnh đạo) nhớ đừng làm gì để họa cho dân tộc, gây đau khổ cho đồng bào các tôn giáo, nghiệp báo ấy sẽ kéo dài đời đời.

Thứ Tư, 7 tháng 3, 2012

tríp-bồ-ếch (18+)

này cô bé xin đừng u sầu...

Lâu lâu có chút tin từ quê lại nghe những thằng ba bỏ vợ thằng bốn bỏ con. Tất cả chỉ vì... gái. Lắm khi tự hỏi nếu mình còn ở xứ lừa thời mình có thành những thằng ba thằng bốn hay không?

Con gái bao giờ chả đẹp hơn đàn bà mà đàn bà trẻ thì sao không hấp dẫn hơn đàn bà già! Thời nay, hoa sao mà lắm chuyện. Ngày xưa, hoa còn e ấp kín đáo mới là hoa đẹp. Hoa mà.. lòi cả nhụy như dâm bụt thì bố ai thèm nhìn. Than ôi! Hoa ngày nay có bao nhiêu thứ nội () thì khoe tuýt tuỳn tuỵt mới được khen là... xếch còn không thì bị xếp vào đẳng cấp Diễm. (sorry Diễm nha). Hoa ngày nay còn trang bị jet-pack mới ly kỳ. Hoa thấy ong bướm thì lao vù vù vào y như mấy chú pilot kamikaze chứ không đùa. Khốn nạn một đỗi là cái giống đực rựa cứ thấy hoa là mê mê mệt mệt! Bởi vậy đời mới lắm cảnh phong trần cho các bà các cô đã có đấng bướm ong.

Em ba em bốn xứ lừa biên thơ gởi cho anh 2Lúa xứ đồng bắp than rằng 'buồn như ly rượu đầy không có ai để cạn mà buồn như ly rượu cạn không còn ai để lại châm cho đầy'!!! Anh 2Lúa bảo em ba em bốn ơi đừng có u sầu. Có chồng thì phải canh phải giử như đi chợ sợ móc túi. Nhan sắc phải điểm tô. Cơm canh phải mặn mà. Tiền chồng phải giử hết. Nếu dùng hết các chước mà ong bướm cao bay thì hát 'cửa thiền một đóng duyên trần dứt - quên hết người quen chồn bụi hồng' thôi em ba em bốn ơi. Hồi nẫm khi em còn nhỏ buồn khóc thì anh hai còn hát 'này cô bé xin đừng u đầu' cho em zui. Bây giờ thì thua đek biết hát bài gì.Chẳng lẻ nói em đi xem fim kill Bill!!!

Nói gần nói xa chẳng qua nói thật. 2Lúa này mà hồi cố quận không chừng củng bị hoa nó dập cho tả tơi. Bị vậy mà mợ đek cấp pátbo cho anh 2Lúa nhập Việt!!!

nhân ngày phụ nử vùng lên đòi cướp lại chồng 8/3