Thứ Sáu, 31 tháng 8, 2012

Lãnh tụ

Lãnh tụ
Lãnh tụ béo nục
Dân đen gầy rục
Lao động hùng hục
Họp hành liên tục
Ðói ăn khắc phục
Kêu ca tống ngục
Cộng sản đánh gục
Ðời mới hết nhục!
Nguyễn Chí Thiện

Hôm Nay 19-5

Hôm Nay 19-5

Hôm nay 19-5
Tôi nằm
Toan làm thơ chửi Bác
Vần thơ mới hơi phang phác
Thì tôi thôi
Tôi nghĩ Bác
Chính trị gia sọt rác
Không đáng để tôi
Ðổ mồ hôi
Làm thơ
Dù là thơ chửi Bác
Ðến thằng Mác
Tổ sư Bác
Cũng chửa được tôi nguệch ngoạc vài câu
Thôi hơi đâu
Mặc thây bọn văn sĩ cô đầu
Vuốt râu, xoa đầu, mơn trớn Bác
Thế rồi tôi đi làm việc khác
Kệ cha Bác!

Nguyễn Chí Thiện, 1964

Hoa Ðịa Ngục

Hoa Ðịa Ngục

Hoa địa ngục tưới bằng xương, máu, thịt
Trộn mồ hôi chó ngựa, lệ ly tan
Hoa trưởng thành trong tù, bệnh, cơ hàn
Hương ẩm mốc, mầu nhở nham, xám xịt!

ngục sỹ Nguyễn Chí Thiện

Thứ Hai, 27 tháng 8, 2012

MAKENO

điều đáng sợ nhất đ/v sinh mệnh dân tộc là thái độ MAKENO. Lảnh đạo VN MAKENO với nỗi khổ của quần chúng & MAKENO trước sự bành trướng bá quyền và xâm lược của quan thầy trung cộng. Nhân dân ta MAKENO với hiện tình đất nước. Chừng nào thành PHÒ thường dân chunkựa mới tỉnh ra chăng????

Thứ Năm, 23 tháng 8, 2012

Cộng hay Trừ?

bỏ + (cộng) thì còn có BA phép thôi là trừ (-) nhân (x) chia (/)

trừ đi: nạn độc tài tham quyền cố vị, cái họa cỏng rắn tàu về cắn nhân dân, chuyện công an tự do tàn sát nhân dân;

nhân lên: tình yêu nước thương nòi, sức mạnh đoàn kết dân tộc, sức mạnh trí tuệ để bảo vệ Tổ quốc nâng cao đời sống dân nghèo;

chia: quyền làm chủ về tay nhân dân, chia xẻ cơm áo đùm bọc đồng bào!!!

thế đấy - chỉ cần bỏ cộng mà được bao điều ích quốc lợi dân - còn chớ gì nửa đây, anh chị em?

Thứ Tư, 22 tháng 8, 2012

phê và tự phê

theo phong trào phê và tự phê, hoàng hắc xin nhận có các u và khuyết như sau:-tha hóa: rủ rê bạn bè ăn nhậu hát karaoke (không chịu hát nhạc lề phải và nhạc năm vố lô-can) suốt cuối tuần mà không chịu sống theo lời boác, -ngược động - không lề: nghe nhạc chống cộng, nhạc lính VNCH, coi bờ-lốc chửi đảng và chính phủ sở hụi chủ ngỡi, lâu lâu còn viết kakaka để chọc ghẹo các đấng vua quan lảnh đạo rất sợ lảnh đạn của ta, chửi bới thiên triều của đảng, hướng dẩn tư tưởng con cháu đi theo con đường bơ sửa của bọn đế cuốc đang dảy dụa vì... quá sung quá sướng-có một cái u duy nhất là bụng bia đang trên đà tăng trưởngxin thật thà tự kiểm như trên.

Thứ Tư, 15 tháng 8, 2012

Kinh Khủng Khiếp - U và Khuyết - pạc đơ

Tám Tàng bây giờ đang làm một chân cắt cỏ mướn ở xứ đồng bắp. Tụi Mỹ rửng mỡ nhà nào củng trồng cỏ xanh mướt nhưng lại lười nên thuê Tám cắt cỏ. Cứ ba mươi lăm đô nhà nhỏ năm choạc nhà lớn đất rộng. Tám sắm cái xe cắt cỏ ngồi chễm chệ vừa cắt nhanh vừa đỡ mệt. Em của Tám là Chín Lu vừa nhập nghề nên lảnh cái máy trym cỏ cầm tay để trym mấy chổ xe cắt hỏng đặng. Hai anh em trong tuần kiếm lai rai cũng đủ tiền bia bọt, thuốc lá, và đóng thuế lợi tức cho ZỢ.

Chín Lu siêng việc nác lắm nên hắn hay vào intờnét rình coi chuyện... quốc sự. Sau đây là nguyên văn tin nội bộ mà Chín Lu đã trình báo cho Tám Tàng:

9L: các anh nhớn của TA đang phê và tự phê, anh Tám ơi! căng lắm!
8T: ý mày nói tuị nó đang "shướng" và "tự shướng" hả! không "căng" sao "shướng" mậy!
9L: bậy nà! phê bình á! shướng gí mà shướng!
8T: hehe! dậy chớ tụi nó nói gì
9L: bộ ba dzũng sang trọng toàn là U chớ hỏng có Khuyết. riêng chị phó Doan thì có U có Khuyết.
8T: thôi chết mẹ bà rồi bà phó ui! Cả đám U mà một mình bà dám có Khuyết thì phen này dám mất chức phó lắm á
9L: ối sao anh lo chuyện bò trắng răng. bả sẽ theo phò ông thiên tử mới bên chunwa hỏng chừng còn lên chức phó mẫu thiên hạ á. dzủng sang trọng phen này làm con bả lun á!

cả hai Tám Tàng và Chín Lu cười phà phà làm mấy con quạ giật mình bay kêu quang quác!!!




Thứ Ba, 14 tháng 8, 2012

Kinh Khủng Khiếp - U vs. Khuyết

Nhớ hồi nẩm, dân xứ Lúa hay bị kêu đi họp tổ rân-fố cuối tuần lắm. Sau khi chị Hai Năm Tấn cán bộ phụ nữ phường vốn người xứ Lừa Thanh Hóa thực hiện màn phê & tự phê với đầy đủ U (ưu) và Khuyết thì Tám Tàng mới "bị" mời lên nói về cái u (ưu) và cái khuyết. Sự thể là Tám Tàng hay nhậu xĩn rồi nói năng vung vít khiến các ông cán phường hay bị nhột..

Tám thấy khó từ chối nên mới chịu đứng lên tuy bộ tướng củng hơi xiêu xiêu vì hồi chiều có "phá thành sầu" bằng hai xị Cây Lý:
_Tui á! phó thường dân Nam bộ á! hỏi thì tui nói mất lòng ráng chịu chớ tui thời thiệt tình chớ hỏng có xạo à nghen.

Khứa lão Tư Đủ vốn là Chủ tịt Mặt trận tổ quốc phường  cắt ngang:
_Đ/c Tám có gì cứ nói. Phê và tự phê là để tiến bộ đa.

Tám Tàng giật mình một cái làm xấp nhỏ đang hóng chuyện cười ngất:
_Tui mà đồng chí gì cha. Đồng chí với ông sao ông hỏng cấp cho tui cái bông mua thịt nợn (tem phiếu) giống như của ông dậy?

Tư Đủ hơi xệ nên im.

_Tui - Tám Tàng - xin nhận so với hai cái U lớn của chị Hai Năm Tấn thì tui hỏng có hai cái U lớn đó nhưng bù lại tui có một cái U khác lớn lắm á. Tui hỏng dám so bì với chị Hai nhưng cái Khuyết của chỉ chắc là phải nhỏ hơn cái U của tui rồi. hè hè.

Cả xóm Chuống Gà đoán ra ý của Tám nên bò ra mà cười nắc cười nẻ. Chị Hai đỏ mặt lẩm bẩm:
_Léo mẹ thằng lày náo!!!

Nhắc chuyện này vì mới nghe các anh ở trễn đang phê và tự phê chí chóe.


(phê đây là phê bình không phải phê có nguồn gốc tự sự "tự shướng" đâu nhé - phải giải thích chứ không cậu Hào lại suy nghĩ ninh-tinh thì bỏ mother)

Thứ Bảy, 4 tháng 8, 2012

VIết từ xứ đồng bắp - Quê hương ơi sao vẫn còn xa

Ngày thứ bảy đâù tiên của tháng Tám trời nóng ngột ngạt. Những hàng cây im lìm dưới cơn nắng như đổ lửa. Không có một ngọn gió. Những áng mây xám cứ lừng lững trôi qua mà chả thèm nhỏ cho vài giọt mưa ngọt ngào. Biển bắp úa nhợt. Những trái bắp thiếu nước còi cọc. Ông già chủ trại buốn bả đưa cho coi mấy trái bắp vừa bẻ "ốm ròm" và chỉ "đậu" được dăm ba hạt bé bỏng. Điệu này - ông già than - mấy tháng nửa thì giá nông phẩm sẻ tăng vù vù cho mà xem!

Đi ra chợ nhà quê mua được mớ rau đậu cà chua và một quả dưa hấu về ăn giải nhiệt. Về tới nhà vừa ngồi phịch xuống thì mợ nhờ mở tý nhạc. Cái máy CD củ rền rỉ giọng bà Khánh Ly... "Huế Sàigòn Hà Nội - quê hương ơi sao vẫn còn xa..."

Ừ nhỉ! Hà Nội còn xa xôi lắm trong lòng bao người Huế và người Saigon. Hà Nội yêu kiều năm nảo năm nao nay trở thành xa lạ kệch cởm quê mùa. Ngày ấy bà chị cousin con cậu Tư tập kết từ Hà Nội vô. Mấy bà phụ nử Saigon thấy chị tôi xài "nội y" quốc doanh mà kinh hoàng. Những miếng vải hoặc xám hoặc lục thô ráp những tưởng dùng làm giẻ lau. Má tôi lục tủ đưa cho chị mấy món đồ nội hóa thôi mà chị xuýt xoa mãi. Từ ấy chị đâm chán Hà Nội chị ghét đồ quốc doanh và rồi chị bỏ mẹ nó cái vụ Đoàn Đội nhảm nhí mà lo kinh doanh. Ông chồng là anh thằng bạn tôi gặp bả mấy lần đâm mê. Bây giờ hai người đang còn du dương đâu đó bên bờ Florida. Hôm kia tôi gọi nhắc chuyện củ bà ấy cười khanh khách rồi còn pha tiếng đùa "lô mo haloi" (no more Hanoi). Tôi nghỉ tới cô nàng "underware-queen" kia đang tạo bao nhiêu xì-căn-đan ở SG mà thầm thương cho mấy bà mấy chị Hà Nội năm xưa.

Cách đây mấy tháng một đám dân con cháu HO mở cuộc picnic ngoài một cái park khá rộng và yên tỉnh. Không rỏ vì sao mà lại có một đám du sinh xuất thân từ xứ thiên đàng mù. Chắc ngẩu nhiên thôi. Hai đám cùng picnic vô một chổ cho gần mấy cái lò nướng than. Gánh du sinh Hà Nội đoán là thế vì các cô các cậu đó đặc sệt giọng Hà Lam Linh. Gánh con cháu HO chia cho gánh COCC mớ than hồng và đồ ăn thức uống. Đám nhóc tỳ của hai bên có cùng mẫu số "born in the US of A" thì tự nhiên xáp vô ăn uống vì chúng học cùng trường tiểu học. Mấy COCC mới đầu hơi rụt rè nhưng rồi cùng nói chuyện mưa nắng. Các anh cu mẹ đĩ này khoe bố mẹ làm chức này nọ nghe hơi lùng bùng vì chức danh các quan lại đỏ thật quá lạ với cái thằng đạp xếlô năm nao ở "Sìgòn" là mình. Thì ra con quan nên toàn đi Mẽo bằng học bổng. Tôi bùi ngùi nhớ Nam Ngầu bạn tôi. Cha của Nam là cơ sở của cs trong SG. Tết Mậu Thân lộ diện trong khu Vườn Lài (chúng cư Minh Mạng về sau là ngô gia tự). Cha Nam bị chết khi cùng đồng bọn trốn khỏi SG sau Đợt Một TCK bị đại bại. Sau 75, cha Nam không dược công nhận Liệt sĩ vì các đồng bọn vả xếp đều gục trọn gói ở gần đài radar Phú Lâm. Má Nam - một bà già bán rau ở chợ - cay đắng chửi chế độ. Nam Ngầu sống sót chiến trường K nhưng đã chết vì một căn bịnh rất mơ hồ... trúng gió!!! "Con quan thời lại làm quan Con lính suốt đời phải quét lá đa!!!" Thương cho mày quá,  Nam Ngầu - Hắn chết đi trong tay không có một đồng không vợ củng chẳng con. Huế và Saigon vẫn còn xa Hà Nội lắm.

Hận thù rồi củng phải xóa bỏ trong một ngày nào đó. Chia cách hẳn củng có lúc đoàn tụ. Tôi nghe lại bài hát xưa mà bùi ngùi. Ngày dân tộc thực sự bước qua cái rào ngăn trong tâm hồn của từng người là ngày cái chế độ phi nhân bán nước của những kẻ không có linh hồn ở Bắc Bộ Phủ tan rã. Lòng dân như luồng nước mạnh từng đưa cái con thuyền Nghệ An kách mệnh đi tới rồi sẽ thành cuộn sóng thần nhấn chìm bè lủ gian tham bù nhìn cho trung cộng!!!


Thứ Năm, 2 tháng 8, 2012

Tầu ngầm Việt Nam