Thứ Hai, 25 tháng 10, 2010

Hai Lúa Hí Ngôn 5 - Ba hột máu

Vua nước Vệ thuở còn hàn vi đi rửa bát cho địch bên trời Tây mới nằm mộng thấy Kụ Rùa Tây Hồ bảo xin cho được dân đen xứ Vệ ba hột máu đỏ thì có ngày thành được đại nghiệp. Đi mãi mới gặp bậc cao nhân là Phan Sào Nam chỉ cho ba hột máu đó là Độc Lập - Tự Do - Hạnh Phúc.

Mấy năm sau vua Vệ đổi danh thành Hồ Tôn ý chỉ có thân quyến với Tôn khỉ bên xứ Lạ và có ý ta đây củng muốn Tề Thiên lắm. Hồ Tôn dùng 72 chước biến hóa khôn lường củng có mà xin đểu cũng có để xoay đủ ba hột máu thiêng của dân đen xứ Vệ để đi dựng nghiệp. Có đám rùa đi theo ngỏng cổ kêu "Hồ Tôn hùng thật".

Được báu vật đã ba năm mà chưa thấy thành việc Hồ Tôn buồn bực lắm. Chả hiểu sao lại gặp ngay một kẻ đồng chí hướng ở xứ Lạ tên Mao Chù. Quái nhân này là con chuột không lông tu tà đạo tám ngàn năm hóa ra làm đạo sỹ giảng kinh Huyết nhân Mác-Lê chuyên dùng lưởi mác lưởi lê đâm người răn chúng khủng bố dân lành để bắt làm nô lệ. Mao Chù đem lời ngon mật mua Hồ Tôn còn gả gái xứ Lạ cho làm vợ và phong là nghĩa tế (con rể). Cho hưởng vinh hoa xứ Lạ mê người mụ óc xong lại còn cấp súng ống binh lương về lại xứ Vệ dựng nghiệp. Khi đó Mao Chù mới đòi nợ. Vì muốn tâng công nên y đem giọt máu Hạnh Phúc Dân Tộc dâng cho Mao Chù. Mao Chù thích quá cười mắt híp tít rịt miệng cứ nói "hảo hảo"...
Ngày Hồ Tôn tắt thở có di ngôn cho em nuôi thứ ba là Xuẩn phải diệt cho xong xứ Nam Vệ bướng bỉnh bằng mọi giá. Lãnh di ngôn Xuẩn đem giọt máu Tự Do dâng cho Mao Chù để xin thêm súng. Lúc đó Mao Chù trong bụng thì khoái nhưng mặt cau có quát tháo để vòi thêm. Thế là bọn vua mới xứ Vệ hứa đại cho Mao Chù hết Đông Hải. Mao Chù bắt ký giấy công-tra đâu đó mới phạch bụng chuột ra cười kèn kẹt nhe răng trắng còn dính máu người tanh ói. Bọn Xuẩn Đổng Khu ba tên xanh mặt chạy trốn.

Mấy năm sau con cháu Mao Chù kế nghiệp đùng đùng đòi nốt giọt máu cuối cùng của dân xứ Vệ. Con cháu Hồ Tôn tên húy là Lông bắt dân đọc đọc trại tên vua ra là Nông cho đừng giống Mao Chù nhưng kỳ thực lông cũng là mao. Vua Lông đổi tên xứ Vệ thành triều Lừa vì Vệ nghĩa là phòng thủ thì sợ nước Lạ của Mao Chù "bức xúc" mất đi tình cha vợ con rể khi xưa. Vua Lạ tên là Hồ Tháo đa nghi nên bắt Lông triều Lừa đem cống luốn giọt máu cuối cùng. Than ôi, Lông nhẹ lòng nộp luôn cho yên thân. Từ đó, xứ Vệ xưa thành quận huyện của xứ Lạ.

Bần sinh có lần tìm về cố hương đứng ngay thác nước xưa kia có bậc hào kiệt họ Nguyễn tên Phi Khanh chia tay con là Ức Trai trên đường ngài bị đi đày bên xứ Lạ. Hỏi ra mới biết thác nay đã nằm sâu trong đất Lạ. Thảm qua phải khóc ba tiếng. Đêm đó thấy Kụ Rùa Tây Hồ giáng mộng. Kụ bảo "Nhà ngươi khéo kể truyện này cho dân Vệ oai hùng. Bảo các vua xưa kêu con cháu dân đen xứ Vệ mau đòi bọn vua quan triều Lừa mau trả ba giọt máu thiêng cho dân không thì dân cứ vật chúng ra đập bỏ mẹ." Nay truyện xưa xin kể lại ai có lòng thì xem...

Hai Lúa bần sinh cẩn bút.

Không có nhận xét nào: