đơm hoa kết mộng cũng ngần ấy thôi!
Bù em góp núi chung đồi
thiêu nương đốt lá cũng rồi hoang sơ
Bù em xuôi có ngàn thơ,
vẫn nghe trắc trở bên bờ sông Thương
Quên thôi, bông sẽ phai hường,
mà xưa tiếng gọi nghe dường thiên thu.
Non sông bóng mẹ sầu u,
mòn trông ngưỡng cửa, chiều lu mái sầu
Thôi em xanh mắt bồ câu,
vàng tơ sợi nhỏ xin hầu kiếp sau...
(in lần đầu 1959)
4 nhận xét:
một bài thơ ít người biết đến của thi sỹ Cung Trầm Tưởng. tứ thơ đẹp vô cùng tận chất chứa trong ngôn ngữ đơn sơ mà thắm thiết. còn gì hơn?
Bài nầy hay nhất, nhưng lại ít người biết...
" bù em góp núi chung đồi, thiêu nương đốt lá cũng rồi hoang sơ
bù em xuôi có ngàn thơ, vẫn nghe trắc trỡ bên bờ sông Thương"
Cám ơn bạn đã post bài thơ đẹp. Đúng là chưa bao giờ đọc bài thơ này.
Bb đã nghe Thái thanh ca bài này , rất tiếc không tìm ra để post lên tặng bạn .
Đăng nhận xét