Thứ Tư, 9 tháng 4, 2008

Tháng Tư nóng bỏng

Mổi độ Hè về là lòng tôi nao nao. Ký ức của những ngày tuổi nhỏ chờ mong ngày hè đến thật ngộ nghĩnh đáng yêu. Nhưng vui chẳng được mấy...

Một đêm Giao Thừa đẫm máu Mậu Thân chưa kịp xóa nhoà trong lo âu thì Mùa hè đỏ lửa 1972 đã hừng hực thiêu đốt trên khắp cả dải đất Việt Nam cong oằn đau khổ. Và ám ảnh như một bóng ma - âm thầm như một vết thương mưng mủ - là sự sụp đổ của miền Nam. Hai chử Tự Do đơn sơ như hơi thở mà chúng ta được hưởng thụ trong vô thức một cách đương nhiên không cần biết vì sao ta có đã thật sự mất. Ôi tháng Tư đen đủi và khốn nạn cho thân phận da vàng Việt Nam!!!

Tháng Tư về không còn vui không còn buồn. Chỉ còn lòng căm hận lủ vong nhân phi bản cam tâm bán nước nhà cho Nga Tàu để lấy súng đạn về mưu bá đồ vương. Tháng Tư về nung nấu trong lòng ước vọng tự do cho dân tộc.

Tháng Tư 2008 nóng bỏng. Trong khi nhà nước nước ch xhcn VN lấp liếm với dân rằng chệt khựa sẽ không rước đuốc qua Hoảng Sa Trường Sa thì một thanh niên Việt Nam - người được mời rước đuốc qua Saigon đã can đảm lên tiếng phản đối với ban tổ chức Olympic về việc chệt khựa sẽ rước đuốc qua vùng quần đảo này. Tây tạng đang bùng lên lửa tranh đấu đòi tự do độc lập. Khắp năm châu, người người đang tham gia cuộc phản đối Olympic Beijing 2008. Vậy mà những bàn tay máu của những kẻ tự cho mình mang sứ mạng và thông điệp hòa bình của ban tổ chức Olympic vì hám lợi danh đã xua đuổi những lời kêu gọi của lương tri nhân loại. Cs VN - hơn bao giờ hết - bộc lộ gương mặt gớm ghiếc của một con chó săn tìng nguyện trong tay chủ chệt khựa. Chúng ra tay đàn áp đánh đập những người VN yêu nước thương nòi.

Bọn phi nhân từ lũ cs đầu gấu bắc kinh tới lũ chó săn hànội cho tới bọn khả ố mạo danh thể thao vì hòa bình Olympic kia hảy nhớ. Sẽ có một ngày Việt Nam được tự do Tây Tạng được độc lập. Ngày đó là ngày lũ phi nhân chúng bay sẽ cúi đầu chịu tội. Sự nguyền rũa của nhân loại sẽ mải đeo đẳng chúng bay đến muôn đời!